Giờ năm cuối rồi không lo học không ra được trường được, mà học thì không tập hợp vì tôi hay nghĩ, bị phân tâm. Hồi lên đại học ở trọ, tôi có thích 1 anh cùng nhà, sau đó chúng tôi chuyển đi mỗi người 1 nơi nhưng vẫn đi ctương đối với nhau. Với tôi, anh ấy như 1 lề thói khó bỏ vậy, thích thì không thích nhau được vì tôi từng yêu bạn của anh, khi anh ngỏ lời tôi từ khước vì anh là người đề cập sau. Chúng tôi vẫn đi ctương đối với nhau. Giờ anh chuyển về quê khiến, có thể cả đời tôi không gặp anh ấy nữa.
Trước anh đề cập thích tôi từ lâu rồi, có điều sau khi tôi từ khước, chỉ 1 tháng sau anh đã có tình cảm với bạn hàng xóm trông cũng ưa nhìn. Suốt mấy năm đại học, sau khi chia tay mối tình đầu, anh không yêu ai, giờ sao anh đổi thay tình cảm nhanh quá. Tôi trách mình nhìn nhầm tình cảm của anh, biết sai mà vẫn đi. Nhưng nghĩ đến việc không đi ctương đối, không gặp anh là tôi buồn. Về chị kia, anh bảo đã rủ đi ctương đối nhưng chị không đi. Tôi nghĩ con trai thường thích cái gì khó, khi được rồi cũng như tôi thôi, hay anh yêu chị ấy thật?
Về bạn trai, tôi mới chia tay vì anh không quan tâm, mải ctương đối, cuối năm mới xin được việc, phải ở trong trường không được ra ngoài. Cùng lúc 2 người xa tôi, tôi thấy thật buồn. Tôi có nhiều người tán từ khi lên đại học vì trông cũng được, da trắng, cao ráo, nhưng mỗi người đi ctương đối với tôi được đôi lần là họ tự thôi, dù bạn bè cho rằng tôi tốt bụng, tương đối bắt mắt chút. Tôi xem bói 5 người đều bảo tôi long đong tình duyên, trước không tin nhưng giờ tin rồi. Biết năm cuối nhiều việc để lo học mà tôi chẳng thể tập hợp được, nhiều lúc gạt đi, đề cập học cho ba mẹ nhưng khi nhìn vào sách lại buồn. Bạn bè tôi có bạn trai ai cũng tốt, quan tâm, hạnh phúc. Nói thêm để mọi người hiểu tôi không đòi hỏi bạn trai cái gì, đi ctương đối xa cũng không dám vì biết không được, tôi ghét nhất 10 lần hứa 9 lần trễ 1 tiếng, còn mải ctương đối nữa.
Phượng