Thế nào là “Hạnh phúc cùng gia đình và ba mẹ”? với rất nhiều những người con trên trái đất này, gia đình là cái gì đó thật linh nghiệm, không gì sánh bằng. Gia đình là chỗ dựa chắc chắn nhất khi mình buồn bã. Con nhớ lại trong ký ức, lúc còn thơ khi vấp ngã , con sẽ chạy 1 mạch về nhà tậu mẹ và ôm mẹ khóc, sẽ được mẹ vỗ về bằng tình thương dành cho con. Mặc dù chỉ là lời nhắc nhưng không hiểu sao vết trầy xước tự dưng hết đau, nhưng đó chỉ mãi mãi là kỷ niệm, ký ức về những gì hạnh phúc con có được từ ba má khi còn là đứa bé.
Hiện tại thì sao? Con chẳng bao giờ dám hồi tưởng lại chuyện của ngày bữa qua như khi bé thơ, 1 cái ôm vỗ về, 1 lời nhắc ngọt ngào,… không bao giờ hiện diện ở thời hiện nay này. Thay vào đó là mỗi ngày phải nghe trách móc, la rầy, giận hờn từ người con gọi là mẹ. Mẹ có biết con rất sợ mỗi sáng thức dậy vì khi gặp mẹ sẽ chẳng nhận được gì hạnh phúc mà thay vào đó toàn lời nhắc đến xé nát lòng con. Chỉ cần ngẫm nghĩ lại tí đã là con dao cắt từng khúc ruột con.
Con không có được quyền riêng của tư nhân, chuyện gì mẹ cũng khởi đầu bằng 1 trận chửi mắng, so sánh con cái của người khác với con, rồi còn nhiều điều nữa con không biết bộc lộ như thế nào. Con mong mẹ nhớ lại cách đây 4 năm, cũng là 1 cuộc chiến tưởng không có hồi kết của mẹ và con, rốt cuộc con đã rất cạnh tranh khi quy chế và chữ “hiếu” đã thắng lợi. Con nhắm mắt nhắm mũi bước lên xe hoa cùng người mà ba mẹ đã chọn, con đã từ bỏ người từng sánh bước cùng con hơn 5 năm trời. Kết quả thì sao? Người đàn ông ba mẹ chọn cho con chỉ là người lợi dụng ba mẹ từ vật chất đến danh vọng. Trong 2 tháng con đã bạo dạn kết thúc cuộc tình này mặc cho mọi người và ba mẹ mắng chửi con đến đâu đi nữa. Không ai biết được sau cái màn hạnh phúc anh ta tạo ra là vực thẳm mà con phải gắng công gượng gạo, chẳng bao giờ con muốn nhớ đến chuyện này nữa.
Chắc chắn đó cũng là 1 bài học đắt giá cho con, sau cú sốc đó con đã phát triển thành khác hoàn toàn. Con đã biết ác hơn, gian xảo hơn và dữ dằn hơn để bao bọc chính mình. Đây cũng là câu tư vấn mà ba mẹ thường nhắc không hiểu tại sao con dạo này dữ quá, đến nỗi ba mẹ phải sợ. Cuộc đời này của con có nhẽ đã phát triển thành ảm đạm hơn nếu không có anh ấy. Anh vẫn chờ chực và mong con quay về.
Mẹ ơi, mẹ là người biết nhiều, chỉ mong mẹ hiểu người ta khi bị con bỏ rơi họ cảm giác như thế nào, giờ mẹ hãy mở lòng từ bi mà bỏ qua hết nhé mẹ. Con cầu xin mẹ. Chúng con không chuyên nghiệp, không kiếm ra nhiều tiền, không biết phỉnh hót mẹ như 2 chị của con nhưng cái con có thể làm cho được là sẽ hạnh phúc, bên nhau đến hết thế cục này. Câu rốt cuộc con chỉ cầu xin ba mẹ hãy cho con có quyền tự quyết trong mọi thứ, được thể hiện ý thích riêng của mình và có quyền được kế bên người con yêu và yêu con.
Phượng