Đến ngày bữa nay em muốn xóa mọi thứ về anh, tình ái hơn 2 năm không nhiều nhưng kỷ niệm và vết thương để lại quá sâu. Dù em có mạnh mẽ đến đâu và giấu giếm xúc cảm như thế nào thì những vết thương đó cũng không nguôi. Em không được khỏe khoắn, có nhẽ đây là vết thương đắng cay và lấy đi nhiều nước mắt nhất của em, bởi 1 năm trước em làm cho mất con, 1 năm sau khi anh đề cập sẽ lấy vợ, em lại cũng quy chế bỏ con, đó cũng là ngày em mất gần như. Là em có lỗi với 2 con, cuộc sống bây giờ em không điều khiển được chính mình. Em đã nghĩ mình có đủ mạnh mẽ để vượt qua nhưng nó đắng cay hơn em tưởng tượng. Em từng muốn chuyển đi, rời xa nơi đầy đau thương này vì có quá nhiều kỷ niệm, nơi nào em đến cũng có những kỷ niệm của anh, em sợ không dám vào những quán quen nữa vì ai cũng hỏi anh đâu, sao không thấy đi cùng.

Mỗi lần đề cập đến anh, em lại thắt lòng, không còn đủ sức tiếp diễn ôm kí vãng về anh nữa. Em sẽ xóa mọi thứ về anh, đã đến lúc phải băng bó vết thương cho chính mình rồi. Em muốn nó được ngủ im vì không muốn tiếp diễn phải giả tạo và cố mạnh mẽ nữa. Em sẽ gắng công sống tốt và quên anh, sẽ thường xuim chuyện trò với con để xin miễn thứ và sẽ ở bên con dù chẳng thể thấy hay nghe con đề cập. Anh hãy hạnh phúc bên người đã chọn nhé, con con đường phía trước em đã có 2 con kế bên nên việc quên anh sẽ ổn thôi. Tạm biệt anh, người em từng yêu.

Thùy

Chuyên mục: TIN TỨC