“Con à, mẹ con mình về nhà ngoại nhé”. Con hỏi: “Bố có đi cùng không mẹ”. Bố bận việc rồi, chỉ có mẹ con mình thôi. Con lại đề cập: “Mẹ à, mình đừng đi, ở lại đây chờ bố, bố đi công việc thôi rồi sẽ về”. Con trai của mẹ có thể đã sớm nhận diện gia đình mình có chuyện gì rồi, nên mẹ đành tiếp diễn nhẹ nhõm: “Mẹ giả thiết nhé, giả thử hiện nay con chỉ được chọn ở với bố hoặc mẹ, con chọn ai”? Con đề cập: Con không muốn nghe câu đấy đâu. Giả sử cũng không nghe, con chỉ ở cùng cả bố với mẹ, nên mẹ đừng đề cập nữa.
Thằng bé quay mặt vào tường, mắt ngân ngấn nước, lòng mẹ chùng xuống, bao lăm nỗ lực như khựng lại. Mẹ và bố đã có thời kì quen biết rồi yêu nhau và 1 đám cưới thật đẹp như bà nội diễn tả là “đám cưới đẹp nhất bà từng biết” như để thêm niềm hạnh phúc khi con thành lập. Gia đình mình cũng trải qua sóng gió và cạnh tranh, nhưng có con chắp thêm sức mạnh cho ba mẹ trong công việc và cuộc sống. Mỗi tối nhìn bố và con vui đùa bên nhau, mẹ từng nghĩ mình đi đúng hướng, tâm niệm của mẹ không cần cuộc sống sang giàu, chỉ cần mỗi ngày cả nhà quây quần bên nhau là hạnh phúc vô cùng.
Gần 10 năm trôi qua, cuộc sống của gia đình mình ổn định hơn, mẹ đã mừng thầm, sự nặng nhọc của 2 vợ chồng có nhẽ cũng sắp được đền đáp. Nhưng giờ đây mẹ không còn biết mình có đi đúng hướng hay không, khi mới chỉ hôm trước hai ba mẹ vẫn còn tình cảm tay trong tay, gia đình nồng ấm, hôm sau mẹ biết được tình cảm bố con đã dành cho người khác. Mẹ ngỡ ngàng và cũng phải tự nhìn nhận lại bản thân, đã chuyện trò với bố, dù gì sự việc đã xảy ra rồi mẹ có thể lượng thứ và tin là mình biết làm cho thế nào để những sự việc đã qua không tác động tới hạnh phúc bây giờ. Vậy mà hình như việc muốn gìn giữ gia đình chỉ tới từ phía mẹ, bố bảo ái tình với mẹ đã qua rồi và bố đã sắm thấy ái tình thực thụ.
Con à, có nhẽ hiện nay mẹ cũng chẳng thể hiểu ái tình thực thụ là gì, là giày đạp lên tình cảm hơn 10 năm gắn bó, vứt bỏ hồ hết tình thân, tình cật ruột và tình cảm gia đình? Mẹ biết con cũng sợ mất mát, sợ gia đình mình đổ vỡ, nhưng người lớn vì bản thân mình đã buộc con phải đối mặt rồi. Mẹ kỳ vọng con trai có thể ăn thua nỗi đau này để về sau biết điều gì là cần phải có trong cuộc sống của mình, vượt qua cám dỗ bản thân để giảm thiểu làm cho thương tổn người khác, nhất là những người thân thiết nhất với con, hãy để cho những đứa trẻ được sống trong bầu không khí vô lo vô nghĩ, không phải lo lắng ám ảnh mất mát như con hiện nay. Mẹ con mình cùng nhau gắng công nhé.
Thi